Lyn_Hoàng
Member
- Joined
- 27/8/24
- Bài viết
- 146
- Reaction score
- 2
- Points
- 18
Học
Hôm nay, tôi đặt câu hỏi cho các con: “Học thêm là gì?”
Các con trả lời: “Là phụ đạo, bổ sung, hỗ trợ, tăng cường…”
Tôi mỉm cười và tiếp tục: “Vậy học chính thức là gì?”
Các con: “Là học chính khoá, vào giờ hành chính, được công nhận bởi trường lớp, tổ chức…”
Tôi: “Vậy chính và phụ, cái nào quan trọng hơn?”
Các con đều khẳng định: “Dạ, chính!”
Tôi gật đầu: “Đúng! Nhưng cả hai đều quan trọng. Chỉ là ở những cấp độ khác nhau và thời điểm khác nhau.”
Từ những câu hỏi tưởng như đơn giản ấy, tôi cùng các con bước vào một cuộc trò chuyện sâu sắc hơn.
– Học để làm gì?
– Nếu không học thì sẽ ra sao?
– Việc học có ý nghĩa thế nào với bản thân mỗi người?
– Có ai ngoài kia không có cơ hội để học không?
– Học thế nào là hiệu quả?
– Hiệu quả là gì?
– Cơ hội là gì?...
Tôi nhận ra, mỗi câu hỏi ấy không chỉ dành cho các con, mà cũng là để chính tôi được học lại – học cách lắng nghe, cách đồng hành và cách đặt ra những điều quan trọng hơn điểm số.
Trong những ánh mắt lấp lánh ấy, từng sự ngập ngừng suy nghĩ, tôi cảm nhận được hạt giống của sự tự giác, sự trưởng thành. Việc HỌC đâu chỉ là tiếp thu kiến thức, mà là quá trình khám phá chính mình của các con hay bản thân tôi, hiểu được vị trí của chúng ta trong thế giới này.
Muốn trẻ con có thể tự bước đi trên hành trình học tập – hay xa hơn là hành trình cuộc đời – thì điều đầu tiên, chính là giúp chúng hiểu: mình là ai, và học để làm gì.
Cuộc đời mỗi người, luôn có nhu cầu được HỌC, dù "học chính", "học phụ". Chúng ta nên nghĩ rộng hơn; HỌC không chỉ là nhiệm vụ, mà là cơ hội, là đặc quyền, để được HỌC. HỌC luôn là hành trình đầy kỳ diệu, giúp cả THÂN - TÂM - TRÍ của chúng ta lớn lên, mỗi ngày.
Hôm nay, tôi đặt câu hỏi cho các con: “Học thêm là gì?”
Các con trả lời: “Là phụ đạo, bổ sung, hỗ trợ, tăng cường…”
Tôi mỉm cười và tiếp tục: “Vậy học chính thức là gì?”
Các con: “Là học chính khoá, vào giờ hành chính, được công nhận bởi trường lớp, tổ chức…”
Tôi: “Vậy chính và phụ, cái nào quan trọng hơn?”
Các con đều khẳng định: “Dạ, chính!”
Tôi gật đầu: “Đúng! Nhưng cả hai đều quan trọng. Chỉ là ở những cấp độ khác nhau và thời điểm khác nhau.”
Từ những câu hỏi tưởng như đơn giản ấy, tôi cùng các con bước vào một cuộc trò chuyện sâu sắc hơn.
– Học để làm gì?
– Nếu không học thì sẽ ra sao?
– Việc học có ý nghĩa thế nào với bản thân mỗi người?
– Có ai ngoài kia không có cơ hội để học không?
– Học thế nào là hiệu quả?
– Hiệu quả là gì?
– Cơ hội là gì?...
Tôi nhận ra, mỗi câu hỏi ấy không chỉ dành cho các con, mà cũng là để chính tôi được học lại – học cách lắng nghe, cách đồng hành và cách đặt ra những điều quan trọng hơn điểm số.
Trong những ánh mắt lấp lánh ấy, từng sự ngập ngừng suy nghĩ, tôi cảm nhận được hạt giống của sự tự giác, sự trưởng thành. Việc HỌC đâu chỉ là tiếp thu kiến thức, mà là quá trình khám phá chính mình của các con hay bản thân tôi, hiểu được vị trí của chúng ta trong thế giới này.
Muốn trẻ con có thể tự bước đi trên hành trình học tập – hay xa hơn là hành trình cuộc đời – thì điều đầu tiên, chính là giúp chúng hiểu: mình là ai, và học để làm gì.
Cuộc đời mỗi người, luôn có nhu cầu được HỌC, dù "học chính", "học phụ". Chúng ta nên nghĩ rộng hơn; HỌC không chỉ là nhiệm vụ, mà là cơ hội, là đặc quyền, để được HỌC. HỌC luôn là hành trình đầy kỳ diệu, giúp cả THÂN - TÂM - TRÍ của chúng ta lớn lên, mỗi ngày.

