• READ A BOOK: Quý phụ huynh vào chuyên mục KHÓA HỌC/READ A BOOK để nhận link/pass ZOOM tham gia buổi học cho bé lúc 20:30 - 21:15 hằng ngày.

𝐊𝐡𝐚𝐨 𝐊𝐡𝐚́𝐭 𝐕𝐚̀ 𝐇𝐨̣𝐜 𝐓𝐚̣̂𝐩

Tạp Văn 
  • Thread starter Thread starter Lyn_Hoàng
  • Start date Start date
  • Replies 0
  • Views 32

Lyn_Hoàng

Member
Joined
27/8/24
Bài viết
30
Reaction score
2
Points
8
Không biết mọi người thế nào, hồi bé xíu những điều tôi khao khát là một cái bàn học có giá sách, một cái đèn học, hay một cái xe đạp.

Đến hết năm lớp 12, tôi vẫn chẳng có cả ba thứ ấy.

Cấp 1 tôi thường quỳ gối xuống nền đất, lấy giường làm bàn, chứ chẳng ngồi được bình thường vì lùn quá, quỳ đến nỗi mài rách hết cả gối quần.

Cấp 2 thì luôn ước nếu có bàn học hay đèn học thì mình sẽ học giỏi.

Cấp 3 thì luôn đi bộ đi học, dĩ nhiên tôi chẳng khổ cực giống thời bố mẹ, chú bác, ông bà khi xưa. Nhưng cũng được tính là thiếu thốn.

Bố bệnh nặng năm tôi lên lớp 5, lúc đó tôi cũng chẳng nghĩ được rằng mình sẽ đỡ đần mẹ điều gì ngoại trừ học tốt khiến bố mẹ vui lòng. Anh chị đều học cấp 3 xa nhà, tôi đi học về cho lợn ăn, gà ăn, làm các việc lặt vặt không tên trong nhà. Ngẫm lại thì một đứa trẻ 9 tuổi, có thể trở lên hiểu chuyện và biết tự giác tốt hơn trong môi trường nghịch cảnh.

Vốn dĩ nhà nghèo, nên tôi phải học, phải học vì không có lựa chọn nào khác. Hoặc đi cuốc đất, nuôi heo hay làm thuê.
Ở quê vì ham học nên bố mẹ cũng không để tôi làm việc đồng áng nặng nhọc. Nhưng mỗi khi tôi mắc lỗi, mẹ không đánh đòn, nói cho nghỉ học là tôi khóc cạn nước mắt và xin được đi học.

05DDE5B9-BB24-4F48-BCDD-F08558B7CFC9.jpeg


Với tôi, học tập chính là tương lai. Đây là suy nghĩ tới bây giờ chưa hề đánh mất.

Bây giờ khi đi dạy, tôi cũng rất rõ ràng với học viên về khao khát. Bạn nào không có khao khát, không chịu học, nếu tôi không thể tạo động lực cho bạn, tôi sẽ chẳng lãng phí thời gian của mình để dạy. Cũng như không muốn phụ huynh phải lãng phí tiền bạc cho điều bạn không làm, không muốn, không đạt thành tựu.

Tất cả là sự đầu tư của bố mẹ, đầu tư thì sẽ có quyền được hy vọng và kỳ vọng. Không những là vật chất bố mẹ bỏ ra mà còn là tình thần, tình cảm.

Mỗi gia đình một hoàn cảnh khác nhau, nhưng đằng sau những đồng học phí bố mẹ các bạn, hay các bạn gửi tôi, ai biết được bao nhiêu mồ hôi thấm đẫm lặn sâu trong đó. Tôi rất trân trọng điều này, cũng như tôi trân trọng cơ hội để tôi được đứng trước mặt các bạn cùng nhau xây những viên gạch dựng tương lai của các bạn.

Cứ mỗi khi nghĩ về việc bố phải cắt hàng trăm ký cỏ, vác vai. Mẹ đi hàng ngàn cây số, chữa bệnh cho heo, bò đau ốm, đầu đội nắng, chân đạp mưa, tôi không thể không cố gắng.

Còn các bạn? Đọc được những dòng này, các bạn đã - đang cố gắng điều gì để không phụ công bố mẹ ?
 

Bình luận bằng Facebook

Top Bottom