Lyn_Hoàng
Member
- Joined
- 27/8/24
- Bài viết
- 31
- Reaction score
- 1
- Points
- 8
“Nếu muốn, sẽ tìm cách!”
Mình trăn trở với câu nói này rất nhiều.
Những người đỡ đầu của mình đều chẳng giải thích gì, họ chỉ nói ngắn gọn "cứ làm đi!"
Có muốn không? Hãy làm đi!
Mình lần mò từ xuất khẩu; mở công ty đến khi nhận đơn hàng đầu tiên. Tự đi hỏi khắp nơi để học, tự mày mò, tự sai, tự sửa…
Rồi chạm đến dạy học, xưa còn dạy ở trung tâm, anh Sếp chỉ gửi cho mình học viên và quyển sách giáo trình : làm đi !
Kỹ năng sư phạm, giáo án, lộ trình… tự sắp xếp, tự làm. Tất nhiên, nếu có câu hỏi mình vẫn nhận được trả lời. Còn không hỏi thì mặc định mọi thứ ổn.
Rồi đi sâu hơn vào ngành giáo dục, mình cũng tự làm việc với khách hàng, quan sát mọi thứ và tự học thêm để đáp ứng yêu cầu của khách hàng, yêu cầu của bản thân mình.
Mình học cách tự lập, tư duy độc lập.
Học khao khát và chinh phục nó. Học sự chủ động và có trách nhiệm.
Học quản lý thời gian, quản lý cảm xúc và sử dụng năng lượng của bản thân.
Hay thậm chí là, học từ lỗi sai, của bản thân hay của người khác, thì đều có giá trị để học.
Mình học cách im lặng, cách thấu hiểu..
Chẳng có đứa trẻ nào không từng đau, từng khóc khi ngã, khi tạp đứng, tập đi, chạy những bước đầu tiên.
Mình từng nghĩ rằng bản thân có thể thay đổi được người khác, nhưng không, họ thay đổi vì họ muốn thay đổi, bản thân mình chỉ là chất xúc tác, là dầu nhớt bôi trơn mong muốn của họ, giúp họ thay đổi nhanh hơn.
Ngẫm lại, bản thân mình thay đổi vì mình thực sự muốn thay đổi !
Cuộc sống dần trở lên đơn giản hơn, dễ chấp nhận hơn và chân thực hơn.
Mình cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều, mình hiểu mình cần học nhiều hơn để phát triển tốt hơn nữa.
Ai cũng có giấc mơ, nhưng bao nhiêu người biến nó thành động lực để cố gắng ? Biến nó thành năng lượng để duy trì động lực trong 1 năm, 5 năm, hay 10 năm ?
Mình từng rầu rĩ vì suy nghĩ phải tự bước một mình, nhưng không, mỗi người thân xung quanh luôn giúp mình theo cách này hay cách khác, do khi đó thế giới quan của mình còn quá nhỏ hẹp mà thôi.
Biết ơn vì mình không bao giờ phải đi một mình, mình luôn nhận được sự động viên, quan tâm từ người khác.
Biết ơn vì mình đã, đang được làm những gì mình yêu thích và đang giúp nhiều người đạt được điều đó giống mình.
Biết ơn những bài học tuyệt vời đã trải qua tới giờ
Biết ơn vì bây giờ mình vẫn luôn có nhiều thời gian để học tập và phát triển bản thân!
Biết ơn rất nhiều vì mình thật sự cảm nhận được những tốt lành cuộc sống mang đến và cho sức khỏe tuyệt vời này
P/s: mình tự chăm sóc “cây hạnh phúc” của bản thân và nó cũng đã nở hoa rồi, rất nhiều hoa, nó sẽ còn nở hoa rất nhiều cho bây giờ và cho sau này



Mình trăn trở với câu nói này rất nhiều.
Những người đỡ đầu của mình đều chẳng giải thích gì, họ chỉ nói ngắn gọn "cứ làm đi!"
Có muốn không? Hãy làm đi!
Mình lần mò từ xuất khẩu; mở công ty đến khi nhận đơn hàng đầu tiên. Tự đi hỏi khắp nơi để học, tự mày mò, tự sai, tự sửa…
Rồi chạm đến dạy học, xưa còn dạy ở trung tâm, anh Sếp chỉ gửi cho mình học viên và quyển sách giáo trình : làm đi !
Kỹ năng sư phạm, giáo án, lộ trình… tự sắp xếp, tự làm. Tất nhiên, nếu có câu hỏi mình vẫn nhận được trả lời. Còn không hỏi thì mặc định mọi thứ ổn.
Rồi đi sâu hơn vào ngành giáo dục, mình cũng tự làm việc với khách hàng, quan sát mọi thứ và tự học thêm để đáp ứng yêu cầu của khách hàng, yêu cầu của bản thân mình.
Mình học cách tự lập, tư duy độc lập.
Học khao khát và chinh phục nó. Học sự chủ động và có trách nhiệm.
Học quản lý thời gian, quản lý cảm xúc và sử dụng năng lượng của bản thân.
Hay thậm chí là, học từ lỗi sai, của bản thân hay của người khác, thì đều có giá trị để học.
Mình học cách im lặng, cách thấu hiểu..
Chẳng có đứa trẻ nào không từng đau, từng khóc khi ngã, khi tạp đứng, tập đi, chạy những bước đầu tiên.
Mình từng nghĩ rằng bản thân có thể thay đổi được người khác, nhưng không, họ thay đổi vì họ muốn thay đổi, bản thân mình chỉ là chất xúc tác, là dầu nhớt bôi trơn mong muốn của họ, giúp họ thay đổi nhanh hơn.
Ngẫm lại, bản thân mình thay đổi vì mình thực sự muốn thay đổi !
Cuộc sống dần trở lên đơn giản hơn, dễ chấp nhận hơn và chân thực hơn.
Mình cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều, mình hiểu mình cần học nhiều hơn để phát triển tốt hơn nữa.
Ai cũng có giấc mơ, nhưng bao nhiêu người biến nó thành động lực để cố gắng ? Biến nó thành năng lượng để duy trì động lực trong 1 năm, 5 năm, hay 10 năm ?
Mình từng rầu rĩ vì suy nghĩ phải tự bước một mình, nhưng không, mỗi người thân xung quanh luôn giúp mình theo cách này hay cách khác, do khi đó thế giới quan của mình còn quá nhỏ hẹp mà thôi.
Biết ơn vì mình không bao giờ phải đi một mình, mình luôn nhận được sự động viên, quan tâm từ người khác.
Biết ơn vì mình đã, đang được làm những gì mình yêu thích và đang giúp nhiều người đạt được điều đó giống mình.
Biết ơn những bài học tuyệt vời đã trải qua tới giờ

Biết ơn vì bây giờ mình vẫn luôn có nhiều thời gian để học tập và phát triển bản thân!
Biết ơn rất nhiều vì mình thật sự cảm nhận được những tốt lành cuộc sống mang đến và cho sức khỏe tuyệt vời này

P/s: mình tự chăm sóc “cây hạnh phúc” của bản thân và nó cũng đã nở hoa rồi, rất nhiều hoa, nó sẽ còn nở hoa rất nhiều cho bây giờ và cho sau này


