Lyn_Hoàng
Member
- Joined
- 27/8/24
- Bài viết
- 31
- Reaction score
- 1
- Points
- 8
Từ Tốt Đến Vĩ Đại
Là một trong các cuốn sách yêu thích của tôi, trong đó có những câu nói thức tỉnh bản thân như:
“Thành công không phải là chuyện may mắn mà là kết quả của quy trình.”
“Tạo ra một công ty vĩ đại không phải là một dự án trong đời người mà là một dự án trên thế hệ.”
Hay “Tốt là kẻ thù của vĩ đại”.
Gần đây khi đi dạy, có một bạn học viên kể rằng con đều đứng trong top 1 các bộ môn, nhưng con luôn không tự tin vào bản thân mình. Nghe thật nực cười nhưng đó là sự thật, chính những người không thường tự tin vào bản thân như thế mới không ngừng cố gắng.
Tôi phân tích cho con sự thiếu tự tin ấy là ưu điểm chứ không phải nhược điểm, nó khiến con không bị tự cao hay ngạo mạn. Nhưng nên nhớ rằng, sự tự tin nên đến theo thời điểm, mỗi khi đối mặt với một quyết định thách thức, một cuộc thi, một bài kiểm tra… còn cần hết sức tự tin để dốc sức, nhưng cũng cần dành lại một chút thiếu tự tin để kiểm tra lại bài làm của mình.
Con đam mê những thứ con làm đến mức khi tập trung vào nó, con quên hết mọi thứ xung quanh, đó là cảm giác chỉ con có thể tạo ra cho chính mình. Hãy nuôi dưỡng cảm giác ấy trong một xã hội bội thực thông tin và ồn ào náo nhiệt hiện tại.
Tôi cũng không phải là một người lúc nào cũng tự tin, có lần trong một buổi ăn tối, thấy bạn nào cũng giỏi, cũng có điểm mạnh mũi nhọn riêng. Tôi chợt thốt lên: “Sao ai cũng có một thứ để giỏi, vậy Lyn giỏi cái gì?”
Các bạn đồng thanh trả lời: “Lyn giỏi việc kết nối mọi người, Lyn giỏi việc không ngừng học hỏi mọi lúc, mọi nơi và từ tất cả những người xung quanh”.
Tôi bỗng nhận ra, khái niệm giỏi thật mơ hồ và mang tính đánh giá chủ quan của một cá nhân hay tập thể. Nó cũng chẳng có tiêu chuẩn thời gian, một người có thể từng giỏi hoặc lại sa đà và đánh mất cái giỏi ấy.
Cho nên “giỏi” chỉ là một tính từ chỉ sự cố gắng, động viên và công nhận sự tiến bộ. Chứ không nên trở thành định nghĩa và gò bó cuộc sống của ta trong đó.
Sông có khúc, người có lúc. Anh hùng gặp thời thế, thời thế tạo anh hùng.
Cái nên có vẫn là tâm thế, lòng biết ơn và ý chí vươn lên mãnh liệt. Cũng không nhất thiết đặt cho mình một bến đỗ mãi mãi, vì cuộc sống luôn là một sự khám phá vô tận về cả thế giới nội tâm và cả thế giới vật chất!
Có rất nhiều thứ nhỏ bé nhưng vĩ đại xung quanh ta ❤
Là một trong các cuốn sách yêu thích của tôi, trong đó có những câu nói thức tỉnh bản thân như:
“Thành công không phải là chuyện may mắn mà là kết quả của quy trình.”
“Tạo ra một công ty vĩ đại không phải là một dự án trong đời người mà là một dự án trên thế hệ.”
Hay “Tốt là kẻ thù của vĩ đại”.
Gần đây khi đi dạy, có một bạn học viên kể rằng con đều đứng trong top 1 các bộ môn, nhưng con luôn không tự tin vào bản thân mình. Nghe thật nực cười nhưng đó là sự thật, chính những người không thường tự tin vào bản thân như thế mới không ngừng cố gắng.
Tôi phân tích cho con sự thiếu tự tin ấy là ưu điểm chứ không phải nhược điểm, nó khiến con không bị tự cao hay ngạo mạn. Nhưng nên nhớ rằng, sự tự tin nên đến theo thời điểm, mỗi khi đối mặt với một quyết định thách thức, một cuộc thi, một bài kiểm tra… còn cần hết sức tự tin để dốc sức, nhưng cũng cần dành lại một chút thiếu tự tin để kiểm tra lại bài làm của mình.
Con đam mê những thứ con làm đến mức khi tập trung vào nó, con quên hết mọi thứ xung quanh, đó là cảm giác chỉ con có thể tạo ra cho chính mình. Hãy nuôi dưỡng cảm giác ấy trong một xã hội bội thực thông tin và ồn ào náo nhiệt hiện tại.
Tôi cũng không phải là một người lúc nào cũng tự tin, có lần trong một buổi ăn tối, thấy bạn nào cũng giỏi, cũng có điểm mạnh mũi nhọn riêng. Tôi chợt thốt lên: “Sao ai cũng có một thứ để giỏi, vậy Lyn giỏi cái gì?”
Các bạn đồng thanh trả lời: “Lyn giỏi việc kết nối mọi người, Lyn giỏi việc không ngừng học hỏi mọi lúc, mọi nơi và từ tất cả những người xung quanh”.
Tôi bỗng nhận ra, khái niệm giỏi thật mơ hồ và mang tính đánh giá chủ quan của một cá nhân hay tập thể. Nó cũng chẳng có tiêu chuẩn thời gian, một người có thể từng giỏi hoặc lại sa đà và đánh mất cái giỏi ấy.
Cho nên “giỏi” chỉ là một tính từ chỉ sự cố gắng, động viên và công nhận sự tiến bộ. Chứ không nên trở thành định nghĩa và gò bó cuộc sống của ta trong đó.
Sông có khúc, người có lúc. Anh hùng gặp thời thế, thời thế tạo anh hùng.
Cái nên có vẫn là tâm thế, lòng biết ơn và ý chí vươn lên mãnh liệt. Cũng không nhất thiết đặt cho mình một bến đỗ mãi mãi, vì cuộc sống luôn là một sự khám phá vô tận về cả thế giới nội tâm và cả thế giới vật chất!
Có rất nhiều thứ nhỏ bé nhưng vĩ đại xung quanh ta ❤
Attachments
Last edited by a moderator: